Tìm kiếm
Latest topics
Thơ Nguyễn Bính
+2
KBB
xi trum
6 posters
Trang 1 trong tổng số 2 trang
Trang 1 trong tổng số 2 trang • 1, 2
Thơ Nguyễn Bính
Mảnh vườn xuân trong thơ Nguyễn Bính (09/02/2010)
Trong những cuộc đàm đạo văn chương bên ly rượu Tết, chén trà Xuân, Nguyễn Bính là nhà thơ thường được mọi người nhắc đến. Ông góp mặt chung vui với chúng ta không chỉ vì những bài thơ xuân hợp cảnh mà còn vì khả năng 'đánh thức người nhà quê vẫn ẩn náu trong lòng ta'. Với một chút hoài niệm ta dễ dàng mượn thơ Nguyễn Bính làm kẻ dẫn đường để về với 'chân quê'.
Làng quê VN truyền thống được vẽ lên khá đủ nét trong các thi phẩm về nông thôn của mọi thi nhân. Trong bức tranh chung ấy mỗi người sẽ chọn cho mình một vài chi tiết để tập trung bút lực. Với Nguyễn Bính mảnh vườn là 'biểu tượng và là ám ảnh của nông thôn trong thơ', 'vườn không chỉ là biểu tượng của thôn quê mà là của cả dân tộc, 'chân quê' của mỗi người VN'. (*)
Mảnh vườn có thật sự là biểu tượng của cả dân tộc trong thơ Nguyễn Bính hay không thì còn phải suy nghĩ nhưng rõ ràng nó là một nỗi ám ảnh, là biểu tượng của chính tâm hồn ông.
Cánh đồng, đường làng, sân đình, con đê... từ bao đời đã trở nên quen thuộc trong trường nghĩa thôn quê, nhưng đấy là thôn quê của cộng đồng làng xã, của tất cả mọi người. Ai cũng thấy mình trong đó nhưng không ai nhìn rõ một chân dung. Người nhà quê, với một chút tư hữu, gắn bó sâu sắc nhất với mảnh vườn quê - cõi riêng của cá nhân giữa cộng đồng. 'Thi sĩ của thương yêu' - một người nhà quê chính hiệu - đã bắt mạch được điều này và tự bộc lộ hồn mình bằng cả một vườn thơ. Mảnh vườn đeo đẳng suốt đời thơ của thi nhân, cả thực tại, hoài niệm và mộng ảo.
Trong con mắt của người dân quê, hình ảnh đầu tiên đọng vào tâm hồn khi nhìn ra thế giới là mảnh vườn nhà và bước chập chững đầu tiên khi vượt ra khỏi góc sân nhỏ bé cũng chính nơi ấy. Dẫu năm tháng phôi pha bao kỷ niệm, dù bước chân mòn mỏi chốn giang hồ, mảnh vườn quê thời thơ ấu vẫn vẹn nguyên trong ký ức:
'Nhà tôi có một vườn dâu
Có giàn đỗ ván, có ao cấy cần
Hoa đỗ ván nở mùa xuân
Lứa dâu tháng tháng, lứa cần năm năm'
Hình ảnh vật chất cụ thể đã hoá thành những giá trị tinh thần nâng đỡ con người trên những bước thiên di.
Thực hay mộng thì mảnh vườn vẫn là nơi thể hiện rõ nhất cái tôi 'chân quê' của nhà thơ. Nơi ấy chứa đựng bao kỷ niệm thân thương, bao suy tư trăn trở của cậu bé ngày nào giờ đã chớm biết yêu đương. Giậu mùng tơi ngăn cách, giàn giầu không thương nhớ từ vườn thơ của ông đã trở thành 'điển cố tình yêu' trong trái tim bao đôi lứa. Ươm trồng hoa trái, nuôi dưỡng ứơc mơ, mảnh vườn đã giúp nhà thơ bộc lộ lòng mình và nói hộ lòng người trong những xúc cảm hóa thân:
'Anh trồng cả thảy hai vườn cải
Tháng Chạp hoa non nở cánh vàng
Lũ bướm láng giềng đang khát nhụy
Mách cùng gió sớm rủ rê sang'
Hoa tươi gọi bướm và lòng người bừng lên khát khao hạnh phúc. Nhưng cuộc đời lắm nỗi éo le, chẳng bao giờ như mơ ước. Mùa cải qua đi để lại nỗi ngậm ngùi:
'Em đã sang ngang với một ngừơi
Anh còn trồng cải nữa hay thôi
Đêm qua mơ thấy hai con bướm
Khép cánh tình chung lại giữa trời'
Biết đâu chúng ta sau những tháng năm vật lộn, tranh đấu với đời vì một chút công danh, vì miếng cơm manh áo nơi xứ người lại chẳng có ngày muốn trở về trồng cải ven sông cho hoa nở vàng tháng Chạp?
Êm đềm, đẹp đẽ và thơ mộng - tất cả những điều ấy không ngăn nổi bước chân giang hồ rời bỏ mảnh vườn quê. Từ những chuyến đi “mãi mãi vào sơn cước” ở miền thượng du phía Bắc đến những ngày lưu lạc hành phương Nam hình ảnh vườn quê vẫn không thôi vương vấn. Những giọt đắng cuộc đời hóa thành nước mắt của người chị “lỡ bước sang ngang” với lời nhắn gửi “em ơi em ở lại nhà, vườn dâu em đốn, mẹ già em thương” phần nào giúp tác giả gửi gắm tâm tư. Dẫu không muốn thể hiện sự yếu lòng, con người đồng cảm với tráng sĩ Kinh Kha cũng có lúc phải nói thật lòng mình khi viết “Thư gửi thầy mẹ”:
'Thầy ơi, đừng chặt vườn chè
Mẹ ơi đừng bán cây lê con trồng'
Những giá trị vật chất nhỏ nhoi đã trở nên hết sức lớn lao về ý nghĩa tinh thần với con người phiêu bạt 'nửa đời gió sương'. Mảnh vườn ám ảnh nhà thơ bởi sự nuối tiếc. Khoảng cách về không gian và thời gian khiến thi sĩ quặn lòng. Mừng cho một người về, bỏ chốn giang hồ trở lại quê hương, nhà thơ gom hết mây Tần, thôn Vân – thực và ảo – vào mảnh vườn nhà. Câu thơ về mảnh vườn quê đẹp và giản dị đến không ngờ, giản dị đến mức ai cũng biết mà chẳng ai tả được:
“Quả lành nặng trĩu từng cây
Sen đầy ao cá, cá đầy ao sen”
Thế nhưng cài đẹp ấy lại khắc vào tâm tư một nỗi ngậm ngùi, bởi:
“Không còn ai ở quê nhà
Hỏi còn ai nữa? Để hoa đầy vườn”
Mảnh vườn thương nhớ đẹp lên nhiều lần trong những phút thăng hoa “biếc trong nắng sớm, hồng trong vườn chiều” không phải lúc nào cũng giúp cho ta có cảm giác được vỗ về để tìm thấy sự bình yên. “Ba gian trống một mảnh vườn xác xơ” đâu chỉ là nỗi xót xa trong tâm hồn phận gái mười hai bến nước!...
Mảnh vườn trong thơ Nguyễn Bính xuất hiện nhiều nhất dưới dạng hoài niệm. Bởi nó là nơi nâng bước người đi và đợi bước người về sau những tháng ngày phiêu bạt. Gửi lòng về với quê hương, tâm tư vẽ nên bao ước mơ hạnh phúc trên mảnh vườn xưa, nơi đầy những “hoa bưởi hoa cam rụng” đã cất lên nồi nước hoa thời thơ ấu mà hương thơm vương vấn cả cuộc đời:
“Vườn xuân trắng xóa hoa cam rụng
Tôi với em Nhi kết vợ chồng”
Để rồi tự hỏi:
“Chao ôi là mộng hay là thực
Là thực hay là mộng bấy lâu”
Và cuối cùng đối mặt với thực tại đắng cay:
“Xa rồi vườn cũ hoa cam rụng
Gặp lại nhau chi, muộn mất rồi”
Con người chấp nhận “bỏ lại vườn cam, bỏ mái gianh” để “dan díu với kinh thành”, “mơ mãi vườn tiên giới” đã hoàn toàn vỡ mộng khi ngày về không tìm được vườn xưa.
Có lẽ, “Hoa với rượu”, một bài thơ mang nét tự sự, là thi phẩm thể hiện rõ nét và đầy đủ nhất về mảnh vườn – biểu tượng tâm hồn của Nguyễn Bính.
Đời sống thôn quê đã vun đắp nên tâm hồn thi sĩ và người trải hết lòng mình để đón nhận tình quê. Những trăng vàng, gió cả, hoa xoan, mưa bụi, tiếng trống chèo, lễ kỳ yên… vì thế đã đi vào thơ ông, đánh thức tâm hồn bao người nỗi nhớ về phong vị làng quê của một thời xa vắng. Nhưng nếu thiếu mảnh vườn ta khó lòng cảm nhận đủ hồn quê. Và bản sắc riêng của tâm hồn thi sĩ cũng nhạt nhòa.
Mảnh vườn là nơi mang đậm dấu ấn cá nhân nhất ở làng quê và cũng là giá trị bền vững nhất trong hồn người. “Hoa chanh nở giữa vườn chanh…” - sự phấp phỏng của chàng trai thuở trước cũng là lời tự dặn lòng của nhà thơ khi 'đi tỉnh' - dấn bước phiêu bồng. Và ông nhắn với vườn xưa:
'Sang xuân tôi phải về nhà
Đợi xem giàn đỗ ra hoa có nhầm' **
Người sợ hoa cỏ vườn nhà cũng phai nhạt 'chân quê'…
Nguyễn Đức Thạch
(Nguồn: binhchonthohay.com)
_____________________
(*) Đỗ Lai Thúy - Đường về “chân quê” của Nguyễn Bính
(**) Câu thơ “Nói ra sợ mất lòng em/ Van em, em hãy giữ nguyên quê mùa” thường được coi là tiêu biểu nhất cho nỗi nuối tiếc, sự níu kéo những giá trị “chân quê” của Nguyễn Bính nhưng có lẽ câu thơ này “ghê gớm” hơn. Không chỉ con người mà 'đến cả ông giời cũng đổi thay'.
Trong những cuộc đàm đạo văn chương bên ly rượu Tết, chén trà Xuân, Nguyễn Bính là nhà thơ thường được mọi người nhắc đến. Ông góp mặt chung vui với chúng ta không chỉ vì những bài thơ xuân hợp cảnh mà còn vì khả năng 'đánh thức người nhà quê vẫn ẩn náu trong lòng ta'. Với một chút hoài niệm ta dễ dàng mượn thơ Nguyễn Bính làm kẻ dẫn đường để về với 'chân quê'.
Làng quê VN truyền thống được vẽ lên khá đủ nét trong các thi phẩm về nông thôn của mọi thi nhân. Trong bức tranh chung ấy mỗi người sẽ chọn cho mình một vài chi tiết để tập trung bút lực. Với Nguyễn Bính mảnh vườn là 'biểu tượng và là ám ảnh của nông thôn trong thơ', 'vườn không chỉ là biểu tượng của thôn quê mà là của cả dân tộc, 'chân quê' của mỗi người VN'. (*)
Mảnh vườn có thật sự là biểu tượng của cả dân tộc trong thơ Nguyễn Bính hay không thì còn phải suy nghĩ nhưng rõ ràng nó là một nỗi ám ảnh, là biểu tượng của chính tâm hồn ông.
Cánh đồng, đường làng, sân đình, con đê... từ bao đời đã trở nên quen thuộc trong trường nghĩa thôn quê, nhưng đấy là thôn quê của cộng đồng làng xã, của tất cả mọi người. Ai cũng thấy mình trong đó nhưng không ai nhìn rõ một chân dung. Người nhà quê, với một chút tư hữu, gắn bó sâu sắc nhất với mảnh vườn quê - cõi riêng của cá nhân giữa cộng đồng. 'Thi sĩ của thương yêu' - một người nhà quê chính hiệu - đã bắt mạch được điều này và tự bộc lộ hồn mình bằng cả một vườn thơ. Mảnh vườn đeo đẳng suốt đời thơ của thi nhân, cả thực tại, hoài niệm và mộng ảo.
Trong con mắt của người dân quê, hình ảnh đầu tiên đọng vào tâm hồn khi nhìn ra thế giới là mảnh vườn nhà và bước chập chững đầu tiên khi vượt ra khỏi góc sân nhỏ bé cũng chính nơi ấy. Dẫu năm tháng phôi pha bao kỷ niệm, dù bước chân mòn mỏi chốn giang hồ, mảnh vườn quê thời thơ ấu vẫn vẹn nguyên trong ký ức:
'Nhà tôi có một vườn dâu
Có giàn đỗ ván, có ao cấy cần
Hoa đỗ ván nở mùa xuân
Lứa dâu tháng tháng, lứa cần năm năm'
Hình ảnh vật chất cụ thể đã hoá thành những giá trị tinh thần nâng đỡ con người trên những bước thiên di.
Thực hay mộng thì mảnh vườn vẫn là nơi thể hiện rõ nhất cái tôi 'chân quê' của nhà thơ. Nơi ấy chứa đựng bao kỷ niệm thân thương, bao suy tư trăn trở của cậu bé ngày nào giờ đã chớm biết yêu đương. Giậu mùng tơi ngăn cách, giàn giầu không thương nhớ từ vườn thơ của ông đã trở thành 'điển cố tình yêu' trong trái tim bao đôi lứa. Ươm trồng hoa trái, nuôi dưỡng ứơc mơ, mảnh vườn đã giúp nhà thơ bộc lộ lòng mình và nói hộ lòng người trong những xúc cảm hóa thân:
'Anh trồng cả thảy hai vườn cải
Tháng Chạp hoa non nở cánh vàng
Lũ bướm láng giềng đang khát nhụy
Mách cùng gió sớm rủ rê sang'
Hoa tươi gọi bướm và lòng người bừng lên khát khao hạnh phúc. Nhưng cuộc đời lắm nỗi éo le, chẳng bao giờ như mơ ước. Mùa cải qua đi để lại nỗi ngậm ngùi:
'Em đã sang ngang với một ngừơi
Anh còn trồng cải nữa hay thôi
Đêm qua mơ thấy hai con bướm
Khép cánh tình chung lại giữa trời'
Biết đâu chúng ta sau những tháng năm vật lộn, tranh đấu với đời vì một chút công danh, vì miếng cơm manh áo nơi xứ người lại chẳng có ngày muốn trở về trồng cải ven sông cho hoa nở vàng tháng Chạp?
Êm đềm, đẹp đẽ và thơ mộng - tất cả những điều ấy không ngăn nổi bước chân giang hồ rời bỏ mảnh vườn quê. Từ những chuyến đi “mãi mãi vào sơn cước” ở miền thượng du phía Bắc đến những ngày lưu lạc hành phương Nam hình ảnh vườn quê vẫn không thôi vương vấn. Những giọt đắng cuộc đời hóa thành nước mắt của người chị “lỡ bước sang ngang” với lời nhắn gửi “em ơi em ở lại nhà, vườn dâu em đốn, mẹ già em thương” phần nào giúp tác giả gửi gắm tâm tư. Dẫu không muốn thể hiện sự yếu lòng, con người đồng cảm với tráng sĩ Kinh Kha cũng có lúc phải nói thật lòng mình khi viết “Thư gửi thầy mẹ”:
'Thầy ơi, đừng chặt vườn chè
Mẹ ơi đừng bán cây lê con trồng'
Những giá trị vật chất nhỏ nhoi đã trở nên hết sức lớn lao về ý nghĩa tinh thần với con người phiêu bạt 'nửa đời gió sương'. Mảnh vườn ám ảnh nhà thơ bởi sự nuối tiếc. Khoảng cách về không gian và thời gian khiến thi sĩ quặn lòng. Mừng cho một người về, bỏ chốn giang hồ trở lại quê hương, nhà thơ gom hết mây Tần, thôn Vân – thực và ảo – vào mảnh vườn nhà. Câu thơ về mảnh vườn quê đẹp và giản dị đến không ngờ, giản dị đến mức ai cũng biết mà chẳng ai tả được:
“Quả lành nặng trĩu từng cây
Sen đầy ao cá, cá đầy ao sen”
Thế nhưng cài đẹp ấy lại khắc vào tâm tư một nỗi ngậm ngùi, bởi:
“Không còn ai ở quê nhà
Hỏi còn ai nữa? Để hoa đầy vườn”
Mảnh vườn thương nhớ đẹp lên nhiều lần trong những phút thăng hoa “biếc trong nắng sớm, hồng trong vườn chiều” không phải lúc nào cũng giúp cho ta có cảm giác được vỗ về để tìm thấy sự bình yên. “Ba gian trống một mảnh vườn xác xơ” đâu chỉ là nỗi xót xa trong tâm hồn phận gái mười hai bến nước!...
Mảnh vườn trong thơ Nguyễn Bính xuất hiện nhiều nhất dưới dạng hoài niệm. Bởi nó là nơi nâng bước người đi và đợi bước người về sau những tháng ngày phiêu bạt. Gửi lòng về với quê hương, tâm tư vẽ nên bao ước mơ hạnh phúc trên mảnh vườn xưa, nơi đầy những “hoa bưởi hoa cam rụng” đã cất lên nồi nước hoa thời thơ ấu mà hương thơm vương vấn cả cuộc đời:
“Vườn xuân trắng xóa hoa cam rụng
Tôi với em Nhi kết vợ chồng”
Để rồi tự hỏi:
“Chao ôi là mộng hay là thực
Là thực hay là mộng bấy lâu”
Và cuối cùng đối mặt với thực tại đắng cay:
“Xa rồi vườn cũ hoa cam rụng
Gặp lại nhau chi, muộn mất rồi”
Con người chấp nhận “bỏ lại vườn cam, bỏ mái gianh” để “dan díu với kinh thành”, “mơ mãi vườn tiên giới” đã hoàn toàn vỡ mộng khi ngày về không tìm được vườn xưa.
Có lẽ, “Hoa với rượu”, một bài thơ mang nét tự sự, là thi phẩm thể hiện rõ nét và đầy đủ nhất về mảnh vườn – biểu tượng tâm hồn của Nguyễn Bính.
Đời sống thôn quê đã vun đắp nên tâm hồn thi sĩ và người trải hết lòng mình để đón nhận tình quê. Những trăng vàng, gió cả, hoa xoan, mưa bụi, tiếng trống chèo, lễ kỳ yên… vì thế đã đi vào thơ ông, đánh thức tâm hồn bao người nỗi nhớ về phong vị làng quê của một thời xa vắng. Nhưng nếu thiếu mảnh vườn ta khó lòng cảm nhận đủ hồn quê. Và bản sắc riêng của tâm hồn thi sĩ cũng nhạt nhòa.
Mảnh vườn là nơi mang đậm dấu ấn cá nhân nhất ở làng quê và cũng là giá trị bền vững nhất trong hồn người. “Hoa chanh nở giữa vườn chanh…” - sự phấp phỏng của chàng trai thuở trước cũng là lời tự dặn lòng của nhà thơ khi 'đi tỉnh' - dấn bước phiêu bồng. Và ông nhắn với vườn xưa:
'Sang xuân tôi phải về nhà
Đợi xem giàn đỗ ra hoa có nhầm' **
Người sợ hoa cỏ vườn nhà cũng phai nhạt 'chân quê'…
Nguyễn Đức Thạch
(Nguồn: binhchonthohay.com)
_____________________
(*) Đỗ Lai Thúy - Đường về “chân quê” của Nguyễn Bính
(**) Câu thơ “Nói ra sợ mất lòng em/ Van em, em hãy giữ nguyên quê mùa” thường được coi là tiêu biểu nhất cho nỗi nuối tiếc, sự níu kéo những giá trị “chân quê” của Nguyễn Bính nhưng có lẽ câu thơ này “ghê gớm” hơn. Không chỉ con người mà 'đến cả ông giời cũng đổi thay'.
Được sửa bởi xi trum ngày Wed May 11, 2011 6:35 am; sửa lần 1.
xi trum- Tổng số bài gửi : 1205
Points : 6360
Reputation : 2
Join date : 08/06/2010
Re: Thơ Nguyễn Bính
NHÀ TÔI
Nhà tôi có một vườn trầu
Có giàn đậu ván, có ao cấy cần.
Hoa đậu ván nở mùa xuân
Lứa dâu tháng tháng, lứa cần năm năm.
Em tôi là gái mười lăm
Quét sân, chạy chợ, chăn tằm sớm trưa .
Thầy tôi dạy học chữ nho
Dạy dăm ba đứa học trò loanh quanh.
Có gì, tiếng cả nhà thanh (1)
Cơm ăn đủ bữa, áo lành đủ thay .
Còn tôi sống sót là may
Mẹ hiền mất sớm, trời đầy làm thơ .
Con tằm được mấy thiền tơ
Chao ơi, mà ước mà mơ lấy nàng.
Giàu sang kiếm chốn giàu sang
Vẫn tin tưởng chứ là nàng yêu tôi .
Mấy khoa thi chót thầy ơi
Thầy không thi đỗ để rồi làm quan,
Để rồi lắm bạc, nhiều vàng
Để cho con lấy được nàng, thầy ơi!
Nàng về làm dâu nhà tôi
Vườn dâu có thẹn với đôi tay ngà .
Ai thề như mới hôm qua
“Lấy nhau không được chẳng thà chết đi . “
Nhưng thôi nói nữa làm gì
Thế gian chán vạn kẻ thề có sao ?
NB .
Nhà tôi có một vườn trầu
Có giàn đậu ván, có ao cấy cần.
Hoa đậu ván nở mùa xuân
Lứa dâu tháng tháng, lứa cần năm năm.
Em tôi là gái mười lăm
Quét sân, chạy chợ, chăn tằm sớm trưa .
Thầy tôi dạy học chữ nho
Dạy dăm ba đứa học trò loanh quanh.
Có gì, tiếng cả nhà thanh (1)
Cơm ăn đủ bữa, áo lành đủ thay .
Còn tôi sống sót là may
Mẹ hiền mất sớm, trời đầy làm thơ .
Con tằm được mấy thiền tơ
Chao ơi, mà ước mà mơ lấy nàng.
Giàu sang kiếm chốn giàu sang
Vẫn tin tưởng chứ là nàng yêu tôi .
Mấy khoa thi chót thầy ơi
Thầy không thi đỗ để rồi làm quan,
Để rồi lắm bạc, nhiều vàng
Để cho con lấy được nàng, thầy ơi!
Nàng về làm dâu nhà tôi
Vườn dâu có thẹn với đôi tay ngà .
Ai thề như mới hôm qua
“Lấy nhau không được chẳng thà chết đi . “
Nhưng thôi nói nữa làm gì
Thế gian chán vạn kẻ thề có sao ?
NB .
xi trum- Tổng số bài gửi : 1205
Points : 6360
Reputation : 2
Join date : 08/06/2010
Re: Thơ Nguyễn Bính
Bóng người trên sân ga
Những cuộc chia lìa khởi từ đây
Cây đàn sum họp đứt tuôn dây
Những lời bèo bọt, thân đơn chiếc
Lần lượt theo nhau suốt tháng ngày
Có lần tôi thấy hai cô bé
Sát má vào nhau khóc sụt sùi
Hai bóng chung lưng thành một bóng
- Đường về nhà chị chắc xa xôi
Có lần tôi thấy một người yêu
Tiễn một người yêu một buổi chiều
ở một ga nào xa vắng lắm
Họ cầm tay họ bóng xiêu xiêu
Hai chàng tôi thấy tiễn đưa nhau
Kẻ ở sân ga kẻ cuối tàu
Họ giục nhau về ba bốn bận
Bóng nhòa trong bóng tối từ lâu
Có lần tôi thấy vợ chồng ai
Thèn thẹn đưa nhau bóng chạy dài
Chị mở khăn trầu anh thắt lại
- Mình về nuôi lấy mẹ, mình ơi!
Có lần tôi thấy một bà già
Đưa tiễn con đi một chốn xa
Tàu chạy lâu rồi bà vẫn đứng
Lưng còng đổ bóng xuống sân ga
Có lần tôi thấy một người đi
Chẳng biết về đâu nghĩ ngợi gì
Chân bước hững hờ theo bóng lá
Một mình làm cả cuộc phân ly
Những chiếc khăn màu thổn thức bay
Những bàn tay vẫy những bàn tay
Những đôi mắt ướt nhìn đôi mắt
Buồn ở đâu hơn ở chốn này
Tôi đã từng chờ những chuyến xe
Đã từng đưa đón kẻ đi về
Sao nhà ga ấy sân ga ấy C
Chỉ để cho lòng dấu biệt ly
Những cuộc chia lìa khởi từ đây
Cây đàn sum họp đứt tuôn dây
Những lời bèo bọt, thân đơn chiếc
Lần lượt theo nhau suốt tháng ngày
Có lần tôi thấy hai cô bé
Sát má vào nhau khóc sụt sùi
Hai bóng chung lưng thành một bóng
- Đường về nhà chị chắc xa xôi
Có lần tôi thấy một người yêu
Tiễn một người yêu một buổi chiều
ở một ga nào xa vắng lắm
Họ cầm tay họ bóng xiêu xiêu
Hai chàng tôi thấy tiễn đưa nhau
Kẻ ở sân ga kẻ cuối tàu
Họ giục nhau về ba bốn bận
Bóng nhòa trong bóng tối từ lâu
Có lần tôi thấy vợ chồng ai
Thèn thẹn đưa nhau bóng chạy dài
Chị mở khăn trầu anh thắt lại
- Mình về nuôi lấy mẹ, mình ơi!
Có lần tôi thấy một bà già
Đưa tiễn con đi một chốn xa
Tàu chạy lâu rồi bà vẫn đứng
Lưng còng đổ bóng xuống sân ga
Có lần tôi thấy một người đi
Chẳng biết về đâu nghĩ ngợi gì
Chân bước hững hờ theo bóng lá
Một mình làm cả cuộc phân ly
Những chiếc khăn màu thổn thức bay
Những bàn tay vẫy những bàn tay
Những đôi mắt ướt nhìn đôi mắt
Buồn ở đâu hơn ở chốn này
Tôi đã từng chờ những chuyến xe
Đã từng đưa đón kẻ đi về
Sao nhà ga ấy sân ga ấy C
Chỉ để cho lòng dấu biệt ly
xi trum- Tổng số bài gửi : 1205
Points : 6360
Reputation : 2
Join date : 08/06/2010
Re: Thơ Nguyễn Bính
Cảm ơn Chum đã lục lại những bài thơ Nguyễn Bính cho đọc. Những câu chuyện tình yêu muôn đời vẫn là chuyện .thời sự hen:D .
Thơ NB thật ướt , Chum làm S hóc rồi...
Thơ NB thật ướt , Chum làm S hóc rồi...
KBB- Tổng số bài gửi : 1003
Points : 6216
Reputation : 4
Join date : 11/06/2010
Re: Thơ Nguyễn Bính
Vậy hóc tiếp hén KBBKBB đã viết:Cảm ơn Chum đã lục lại những bài thơ Nguyễn Bính cho đọc. Những câu chuyện tình yêu muôn đời vẫn là chuyện .thời sự hen:D .
Thơ NB thật ướt , Chum làm S hóc rồi...
Nhà nàng ở cạnh nhà tôi,
Cách nhau cái dậu mùng tơi xanh rờn.
Hai người sống giữa cô đơn,
Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi.
Giá đừng có dậu mùng tơi,
Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng.
Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng...
Có con bướm trắng thường sang bên này.
Bướm ơi! Bướm hãy vào đây!
Cho tôi hỏi nhỏ câu này chút thôi...
Chả bao giờ thấy nàng cười,
Nàng hong tơ ướt ra ngoài mái hiên.
Mắt nàng đăm đắm trông lên...
Con bươm bướm trắng về bên ấy rồi!
Bỗng dưng tôi thấy bồi hồi,
Tôi buồn tự hỏi: "Hay tôi yêu nàng?"
-- Không, từ ân ái lỡ làng,
Tình tôi than lạnh gio tàn làm sao?
Tơ hong nàng chả cất vào,
Con bươm bướm trắng hôm nào cũng sang.
Mấy hôm nay chẳng thấy nàng,
Giá tôi cũng có tơ vàng mà hong.
Cái gì như thể nhớ mong?
Nhớ nàng? Không! Quyết là không nhớ nàng!
Vâng, từ ân ái nhỡ nhàng,
Lòng tôi riêng nhớ bạn vàng ngày xưa.
Tầm tầm giời cứ đổ mưa,
Hết hôm nay nữa là vừa bốn hôm.
Cô đơn buồn lại thêm buồn,
Tạnh mưa bươm bướm biết còn sang chơi?
Hôm nay mưa đã tạnh rồi!
Tơ không hong nữa, bướm lười không sang.
Bên hiên vẫn vắng bóng nàng,
Rưng rưng... tôi gục xuống bàn rưng rưng...
Nhớ con bướm trắng lạ lùng!
Nhớ tơ vàng nữa, nhưng không nhớ nàng.
Hỡi ơi! Bướm trắng tơ vàng!
Mau về mà chịu tang nàng đi thôi!
Đêm qua nàng đã chết rồi,
Nghẹn ngào tôi khóc... Quả tôi yêu nàng.
Hồn trinh còn ở trần gian?
Nhập vào bướm trắng mà sang bên này!
NB .
sông phố- Tổng số bài gửi : 55
Points : 5049
Reputation : 0
Join date : 30/08/2010
Re: Thơ Nguyễn Bính
Ghen
Nguyễn Bính
Cô nhân tình bé của tôi ơi
Tôi muốn môi cô chỉ mỉm cười
Những lúc có tôi và mắt chỉ
Nhìn tôi những lúc tôi xa xôi.
Tôi muốn cô đừng nhgĩ đến ai
Đừng hôn dù thấy cánh hoa tươi
Đừng ôm gối chiếc đêm nay ngủ
Đừng tắm chiều nay biển lắm người
Tôi muốn mùi thơm của nước hoa
Mà cô thường xức chẳng bay xa
Chẳng làm ngay ngất người qua lại
Dẩu chỉ qua đường khách lại qua.
Tôi muốn những đêm đông gía lạnh
Chiêm bao đừng lẩn quẩn bên cô
Bằng không tôi muốn cô đừng gặp
Một trẻ trai nào trong giấc mơ.
Tôi muốn làn hơi cô thở nhẹ
Đừng làm ẩm áo khách chưa quen.
Chân cô in vết trên đường bụi
Chẳng bước chân nào được dẫm lên.
Nghĩa là ghen qúa đấy mà thôi
Thế nghĩa là yêu qúa mất rồi
Và nghĩa là cô là tất cả
Cô là tất cả của riêng tôi.
Nguyễn Bính
Cô nhân tình bé của tôi ơi
Tôi muốn môi cô chỉ mỉm cười
Những lúc có tôi và mắt chỉ
Nhìn tôi những lúc tôi xa xôi.
Tôi muốn cô đừng nhgĩ đến ai
Đừng hôn dù thấy cánh hoa tươi
Đừng ôm gối chiếc đêm nay ngủ
Đừng tắm chiều nay biển lắm người
Tôi muốn mùi thơm của nước hoa
Mà cô thường xức chẳng bay xa
Chẳng làm ngay ngất người qua lại
Dẩu chỉ qua đường khách lại qua.
Tôi muốn những đêm đông gía lạnh
Chiêm bao đừng lẩn quẩn bên cô
Bằng không tôi muốn cô đừng gặp
Một trẻ trai nào trong giấc mơ.
Tôi muốn làn hơi cô thở nhẹ
Đừng làm ẩm áo khách chưa quen.
Chân cô in vết trên đường bụi
Chẳng bước chân nào được dẫm lên.
Nghĩa là ghen qúa đấy mà thôi
Thế nghĩa là yêu qúa mất rồi
Và nghĩa là cô là tất cả
Cô là tất cả của riêng tôi.
sông phố- Tổng số bài gửi : 55
Points : 5049
Reputation : 0
Join date : 30/08/2010
Re: Thơ Nguyễn Bính
Tương Tư
Thôn Ðoài ngồi nhớ thôn Ðông
Một người chín nhớ mười mong một người
Gió mưa là bệnh của trời
Tương Tư là bệnh của tôi yêu nàng
Hai thôn chung lại một làng
Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này
Ngày qua ngày lại qua ngày
Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng
Bảo rằng cách trở đò giang
Không sang là chẳng đường sang đã đành
Nhưng đây cách một đầu đình
Có xa xôi mấy mà tình xa xôi
Tương tư thức mấy đêm rồi
Biết cho ai hỏi ai người biết cho,
Bao giờ bến mới gặp đò
Hoa khuê các bướm giang hồ gặp nhau
Nhà em có một giàn trầu
Nhà tôi có một hàng cau liên phòng
Thôn Ðoài thì nhớ thôn Ðông
Cau thôn Ðoài nhớ trầu không thôn nào
NB
Thôn Ðoài ngồi nhớ thôn Ðông
Một người chín nhớ mười mong một người
Gió mưa là bệnh của trời
Tương Tư là bệnh của tôi yêu nàng
Hai thôn chung lại một làng
Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này
Ngày qua ngày lại qua ngày
Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng
Bảo rằng cách trở đò giang
Không sang là chẳng đường sang đã đành
Nhưng đây cách một đầu đình
Có xa xôi mấy mà tình xa xôi
Tương tư thức mấy đêm rồi
Biết cho ai hỏi ai người biết cho,
Bao giờ bến mới gặp đò
Hoa khuê các bướm giang hồ gặp nhau
Nhà em có một giàn trầu
Nhà tôi có một hàng cau liên phòng
Thôn Ðoài thì nhớ thôn Ðông
Cau thôn Ðoài nhớ trầu không thôn nào
NB
sông phố- Tổng số bài gửi : 55
Points : 5049
Reputation : 0
Join date : 30/08/2010
Re: Thơ Nguyễn Bính
Mùa Đông Đan áo
NB .
Đã quyết không ... không ... được một ngày
Rồi yêu mất cả buổi chiều nay
Chiều nay bướm trắng ra nhiều quá!
Không biết là mưa hay nắng đây ?
Lâu nay tôi thấy ở lòng tôi
Như có tơ vương đến một người
Người ấy , nhưng mà tôi chả nói
Tôi đành ngậm miệng nữa mà thôi .
Tôi quen ngậm miệng với tình xưa
Tình đã sang sông đã tới bờ
Tình đã trao tôi bao oán hận
Và đem đi cả một thuyền mơ .
Mơ có năm năm đã vội tàn ,
Có nàng đan mãi áo len đen .
Có nàng áo đỏ đi qua đấy ,
Hương đượm ba ngày hương chưa tan .
Mà hương đượm mãi ở hồn tôi ,
Tôi biết là tôi yêu mất rồi !
Tôi biết từ đây tôi khổ lắm ,
Chiều nay gió lạnh đấy , nàng ơi !
Tất cả mùa đông đan áo len
Cho người cho tất cả người quen
Còn tôi người lạ , tôi người lạ ,
Có cũng nên mà không cũng nên .
Oán đã bao la, hận đã nhiều
Cớ sao tôi vẫn chả thôi yêu ?
Tôi đi mãi mãi con đường ấy
Qua lại hôm nay, sáng lại chiều .
NB .
Đã quyết không ... không ... được một ngày
Rồi yêu mất cả buổi chiều nay
Chiều nay bướm trắng ra nhiều quá!
Không biết là mưa hay nắng đây ?
Lâu nay tôi thấy ở lòng tôi
Như có tơ vương đến một người
Người ấy , nhưng mà tôi chả nói
Tôi đành ngậm miệng nữa mà thôi .
Tôi quen ngậm miệng với tình xưa
Tình đã sang sông đã tới bờ
Tình đã trao tôi bao oán hận
Và đem đi cả một thuyền mơ .
Mơ có năm năm đã vội tàn ,
Có nàng đan mãi áo len đen .
Có nàng áo đỏ đi qua đấy ,
Hương đượm ba ngày hương chưa tan .
Mà hương đượm mãi ở hồn tôi ,
Tôi biết là tôi yêu mất rồi !
Tôi biết từ đây tôi khổ lắm ,
Chiều nay gió lạnh đấy , nàng ơi !
Tất cả mùa đông đan áo len
Cho người cho tất cả người quen
Còn tôi người lạ , tôi người lạ ,
Có cũng nên mà không cũng nên .
Oán đã bao la, hận đã nhiều
Cớ sao tôi vẫn chả thôi yêu ?
Tôi đi mãi mãi con đường ấy
Qua lại hôm nay, sáng lại chiều .
sông phố- Tổng số bài gửi : 55
Points : 5049
Reputation : 0
Join date : 30/08/2010
Re: Thơ Nguyễn Bính
Khăn Hồng
(Gửi Chị)
NB .
Chị cho em chị chiếc khăn thêu,
Ý chị thương em khóc đã nhiều.
Khóc chị ngày xưa, giờ lại khóc,
Cho mình khi tắt một tình yêu...
Em nhớ mùa thu năm ngoái đây,
Em sang thăm chị ở hai ngày.
Vắng người em có thưa cùng chị:
"Em đã yêu và đã đắm say!"
Đưa ảnh người yêu cho chị xem,
(Cả thư người ấy gửi cho em).
Chị cười: "Đáng sợ là đôi mắt, C
hưa khóc bao lần đến trắng đêm.
Em cứ yêu đi thực thuỷ chung,
Yêu đi rồi chị tặng khăn hồng.
Bao giờ ... vui nhỉ! Về ăn cưới,
Chắc chả như khi chị lấy chồng."
Em đi theo đuổi mãi tơ duyên,
Dò mãi lòng sông, sắm mãi thuyền.
Cho đến một hôm em mới nhớ:
"Lòng người...." Chị Trúc nhớ hay quên?
Người ta đi lấy cái giàu sang,
Rời cả keo sơn, bỏ đá vàng.
Mới nửa đời người, em đã khóc,
Hai lần hai truyện bước sang ngang.
Em đi mất tích một mùa xuân,
Đi để chôn vùi hận ái ân.
Không hiểu nghe ai mà chị biết,
Em về, chị gởi một vuông khăn.
Em đã dùng khăn chị để lau
Bao nhiêu nước mắt của u sầu.
Em còn sợ nữa mùa thu tới,
Người ấy còn đan áo nữa đâu!
Em vẫn nghe lời chị: ..."thuỷ chung ..."
Cho nên khăn chị vẫn phai hồng.
Đem thân về ở vườn dâu cũ,
Buồn cũng như khi chị lấy chồng.
(Gửi Chị)
NB .
Chị cho em chị chiếc khăn thêu,
Ý chị thương em khóc đã nhiều.
Khóc chị ngày xưa, giờ lại khóc,
Cho mình khi tắt một tình yêu...
Em nhớ mùa thu năm ngoái đây,
Em sang thăm chị ở hai ngày.
Vắng người em có thưa cùng chị:
"Em đã yêu và đã đắm say!"
Đưa ảnh người yêu cho chị xem,
(Cả thư người ấy gửi cho em).
Chị cười: "Đáng sợ là đôi mắt, C
hưa khóc bao lần đến trắng đêm.
Em cứ yêu đi thực thuỷ chung,
Yêu đi rồi chị tặng khăn hồng.
Bao giờ ... vui nhỉ! Về ăn cưới,
Chắc chả như khi chị lấy chồng."
Em đi theo đuổi mãi tơ duyên,
Dò mãi lòng sông, sắm mãi thuyền.
Cho đến một hôm em mới nhớ:
"Lòng người...." Chị Trúc nhớ hay quên?
Người ta đi lấy cái giàu sang,
Rời cả keo sơn, bỏ đá vàng.
Mới nửa đời người, em đã khóc,
Hai lần hai truyện bước sang ngang.
Em đi mất tích một mùa xuân,
Đi để chôn vùi hận ái ân.
Không hiểu nghe ai mà chị biết,
Em về, chị gởi một vuông khăn.
Em đã dùng khăn chị để lau
Bao nhiêu nước mắt của u sầu.
Em còn sợ nữa mùa thu tới,
Người ấy còn đan áo nữa đâu!
Em vẫn nghe lời chị: ..."thuỷ chung ..."
Cho nên khăn chị vẫn phai hồng.
Đem thân về ở vườn dâu cũ,
Buồn cũng như khi chị lấy chồng.
sông phố- Tổng số bài gửi : 55
Points : 5049
Reputation : 0
Join date : 30/08/2010
Re: Thơ Nguyễn Bính
Sầu đi đâu rồi , không mở kho NB ra góp dí Chum sao ?
xi trum- Tổng số bài gửi : 1205
Points : 6360
Reputation : 2
Join date : 08/06/2010
Re: Thơ Nguyễn Bính
Có HC đây nè Chum.
Thơ tình NB được diễn tả qua các bài hát nghe thích lắm vì nó đơn sơ mộc mạc nhưng điễn tả được cái nội tâm trong lòng. Giờ đọc lại cũng ngâm khẻ đôi câu ..............
CÔ HÁI MƠ
Thơ thẩn đường chiều một khách thơ
Say nhìn xa rạng núi xanh lơ
Khí trời lạnh lẽo và trong trẻo
Thấp thoáng rừng mơ cô hái mơ.
Hỡi cô con gái hái mơ già
Cô chửa về ư đường thì xa
Mà nắng chiều hôm dần một tắt...
Hay cô ở lại... về cùng ta
Nhà ta ở dưới gốc cây dương
Cách động Hương Sơn nửa dặm đường
Có suối nước trong tuôn róc rách,
Có hoa bên suối ngát đưa hương.
Cô hái mơ ơi!
Chẳng chả lời nhau lấy một lời...
Cứ lặng rồi đi... rồi bong khuất,
Rừng mơ hiu hắt lá mơ rơi!
1937
Thơ tình NB được diễn tả qua các bài hát nghe thích lắm vì nó đơn sơ mộc mạc nhưng điễn tả được cái nội tâm trong lòng. Giờ đọc lại cũng ngâm khẻ đôi câu ..............
CÔ HÁI MƠ
Thơ thẩn đường chiều một khách thơ
Say nhìn xa rạng núi xanh lơ
Khí trời lạnh lẽo và trong trẻo
Thấp thoáng rừng mơ cô hái mơ.
Hỡi cô con gái hái mơ già
Cô chửa về ư đường thì xa
Mà nắng chiều hôm dần một tắt...
Hay cô ở lại... về cùng ta
Nhà ta ở dưới gốc cây dương
Cách động Hương Sơn nửa dặm đường
Có suối nước trong tuôn róc rách,
Có hoa bên suối ngát đưa hương.
Cô hái mơ ơi!
Chẳng chả lời nhau lấy một lời...
Cứ lặng rồi đi... rồi bong khuất,
Rừng mơ hiu hắt lá mơ rơi!
1937
Hoài C?m- Khách viếng thăm
Re: Thơ Nguyễn Bính
Ủa , Hoài Cảm thích bài này ha , sao giúng một người
ti doi- Tổng số bài gửi : 562
Points : 5662
Reputation : 1
Join date : 11/06/2010
Re: Thơ Nguyễn Bính
Tò mò quá! Tò mò nhiều nha. Giúng...giúng ai vậy Chum? Bật mí cho nghe tí đi.ti doi đã viết:Ủa , Hoài Cảm thích bài này ha , sao giúng một người
TCo- Tổng số bài gửi : 1140
Points : 6290
Reputation : 5
Join date : 05/06/2010
Re: Thơ Nguyễn Bính
KBB đã viết:Cảm ơn Chum đã lục lại những bài thơ Nguyễn Bính cho đọc. Những câu chuyện tình yêu muôn đời vẫn là chuyện .thời sự hen:D .
Thơ NB thật ướt , Chum làm S hóc rồi...
Hoc gi duoc nua ma hoc ho chi Sau?
p4 gio ngoi doc tho Nguyen Binh giong nhu may dua nhoc moi bat dau hoc vo long,
Co khi phai doc di doc lai moi hieu y nghia,sao hoi tre doc la hieu va thuoc lien ma sao gio gia ngau doc hong hieu gi het.hihi.
Chi Chum dau rau ma cuoi tuan hong thay bong dang dau het?
Dzo pho tha tho cho p4 doc dzi chu.
Chi Chum co tai tieu lam thiet la gioi,doc tho chi tha cung lam p4 mac cu,doc dzan chi dziet cung y chang nhu rua.
Cam on chi Chum da cho p4 nhung nu cuoi that to,that don moi lan dao pho nhe.
phuong 4- Tổng số bài gửi : 937
Points : 5938
Reputation : 1
Join date : 04/09/2010
Re: Thơ Nguyễn Bính
Giúng cái người hồi đó ứa ngâm cho Chum nghe Cô hái mơ rồi xù nợ luôn đó à , Tí Cô giả hong biết saoTCo đã viết:Tò mò quá! Tò mò nhiều nha. Giúng...giúng ai vậy Chum? Bật mí cho nghe tí đi.ti doi đã viết:Ủa , Hoài Cảm thích bài này ha , sao giúng một người
ti doi- Tổng số bài gửi : 562
Points : 5662
Reputation : 1
Join date : 11/06/2010
Re: Thơ Nguyễn Bính
Ngừ xưa có hát bài Mơ Hoa cho Chum nghe hong?
Dzậy mấy Tí ai cũng thít làm cô hái mơ hen!
Nguyễn Bính mần thơ ướt át quá, Sầu đọc sợ bị trợt té ê mông , nên hỏng có khiêng dzìa Chum ui...
Dzậy cô giáo dạy dzăn SCN trả chữ lợi cho thấy hết rồi ha, hay truyền nghề hết cho học trò mà không giữ chút dzốn nào lợi hết hen.
Dzậy mấy Tí ai cũng thít làm cô hái mơ hen!
Nguyễn Bính mần thơ ướt át quá, Sầu đọc sợ bị trợt té ê mông , nên hỏng có khiêng dzìa Chum ui...
Dzậy cô giáo dạy dzăn SCN trả chữ lợi cho thấy hết rồi ha, hay truyền nghề hết cho học trò mà không giữ chút dzốn nào lợi hết hen.
KBB- Tổng số bài gửi : 1003
Points : 6216
Reputation : 4
Join date : 11/06/2010
Re: Thơ Nguyễn Bính
Hỏng có ,Nẫu chỉ ca bài Tình CầmKBB đã viết:Ngừ xưa có hát bài Mơ Hoa cho Chum nghe hong?
xi trum- Tổng số bài gửi : 1205
Points : 6360
Reputation : 2
Join date : 08/06/2010
Re: Thơ Nguyễn Bính
KBB đã viết:Ngừ xưa có hát bài Mơ Hoa cho Chum nghe hong?
Dzậy mấy Tí ai cũng thít làm cô hái mơ hen!
Nguyễn Bính mần thơ ướt át quá, Sầu đọc sợ bị trợt té ê mông , nên hỏng có khiêng dzìa Chum ui...
Dzậy cô giáo dạy dzăn SCN trả chữ lợi cho thấy hết rồi ha, hay truyền nghề hết cho học trò mà không giữ chút dzốn nào lợi hết hen.
Khong tra chu cho thay ma cung khg truyen nghe het cho hoc tro,chac gio tai bi Mat tri nho do KBB ah
phuong 4- Tổng số bài gửi : 937
Points : 5938
Reputation : 1
Join date : 04/09/2010
Re: Thơ Nguyễn Bính
Kho^ng fai? la` kho^ng nho*' ma` la` nhie^u` chuye^n fai? nho*' qua' ne^n da^y~ tha^u F4 nay`.
VL.
VL.
Vi?n Ly- Khách viếng thăm
Re: Thơ Nguyễn Bính
Viễn Ly đã viết:Kho^ng fai? la` kho^ng nho*' ma` la` nhie^u` chuye^n fai? nho*' qua' ne^n da^y~ tha^u F4 nay`.
VL.
Chac dzay a VL
phuong 4- Tổng số bài gửi : 937
Points : 5938
Reputation : 1
Join date : 04/09/2010
Re: Thơ Nguyễn Bính
TIỀN VÀ LÁ
Tuổi thơ tóc để gáo dừa
Tuổi thơ mẹ bắt đeo bùa cần ong
Hai ta cùng học vỡ lòng
Dắt tay nhau giữa cánh đồng cỏ xanh
Hai nhà chung một mái tranh
Chia vui từng trái ngọt lành có nhau
Đêm cùng đón ánh trăng sao
Ngồi bên giếng ngọc đếm sao trên trời
Em moi đất nặn hình người
Anh thơ thẩn nhặt lá rơi làm tiền
Mỗi ngày chợ họp mười phiên
Em mang ngồi bán lấy tiền lá rơi
Tiền là giấy bạc em ơi
Tiền là giấy bạc của đời làm ra
Người ta giấy bạc đầy nhà
Cho nên mới được gọi là chồng em!
Bây giờ mỗi buổi chiều lên
Tôi gom lá đốt, khói lên ngút trời ...
Người mua đã bị mua rồi
Chợ đời ngồi họp, mình tôi mua gì ?
Nếu vậy thì cần đọc tiếp để phục hồi trí nhớ hen F4 . Chum thích NB ở lời thơ mộc mạc , hiền lành mà ý tứ vô cùng cao xa
Tuổi thơ tóc để gáo dừa
Tuổi thơ mẹ bắt đeo bùa cần ong
Hai ta cùng học vỡ lòng
Dắt tay nhau giữa cánh đồng cỏ xanh
Hai nhà chung một mái tranh
Chia vui từng trái ngọt lành có nhau
Đêm cùng đón ánh trăng sao
Ngồi bên giếng ngọc đếm sao trên trời
Em moi đất nặn hình người
Anh thơ thẩn nhặt lá rơi làm tiền
Mỗi ngày chợ họp mười phiên
Em mang ngồi bán lấy tiền lá rơi
Tiền là giấy bạc em ơi
Tiền là giấy bạc của đời làm ra
Người ta giấy bạc đầy nhà
Cho nên mới được gọi là chồng em!
Bây giờ mỗi buổi chiều lên
Tôi gom lá đốt, khói lên ngút trời ...
Người mua đã bị mua rồi
Chợ đời ngồi họp, mình tôi mua gì ?
Nếu vậy thì cần đọc tiếp để phục hồi trí nhớ hen F4 . Chum thích NB ở lời thơ mộc mạc , hiền lành mà ý tứ vô cùng cao xa
xi trum- Tổng số bài gửi : 1205
Points : 6360
Reputation : 2
Join date : 08/06/2010
Re: Thơ Nguyễn Bính
THÔI NÀNG Ở LẠI
Hoa đào từng cánh rơi như tưới
Xuống mặt sân rêu những giọt buồn
Như những tim tình tan vỡ ấy
Nhện già giăng mắc sợi tơ đơn
Nàng đến thăm tôi một buổi chiều
Những mong chắp nối lại thương yêu
Nhưng tôi không dám, tôi không thể
Chắp nối bao nhiêu khổ bấy nhiêu
Nàng hỡi! Tôi không thể dối nàng
Dối tôi mà lại nói yêu đương
Tôi giờ như một người tang tóc
Chả dám cùng ai dệt mộng vàng
Nàng hãy vì tôi đoán một lời:
Từ nay nàng đã hết yêu tôi
Từ nay ta sẽ xa nhau mãi
Và sẽ quên nhau đến trọn đời
Nàng hãy đi xây lại cuộc đời
Rồi đây ai nhắc đến tên tôi
Và ai có hỏi: "Là ai nhỉ ?"
Nàng lạnh lùng cho:" Chả biết ai!"
Tôi sẽ đi đây! Tôi sẽ quên!
Trọn đời làm một kẻ vô duyên
Trọn đời làm một thân cô lữ
Ở mọi đường xa ở mọi miền
Ai đi chắp lại cánh hoa rơi ?
Bắt bóng chim xa tận cuối trời
Có lẽ ngày mai đò ngược sớm
Thôi nàng ở lại để ... quên tôi .
Hoa đào từng cánh rơi như tưới
Xuống mặt sân rêu những giọt buồn
Như những tim tình tan vỡ ấy
Nhện già giăng mắc sợi tơ đơn
Nàng đến thăm tôi một buổi chiều
Những mong chắp nối lại thương yêu
Nhưng tôi không dám, tôi không thể
Chắp nối bao nhiêu khổ bấy nhiêu
Nàng hỡi! Tôi không thể dối nàng
Dối tôi mà lại nói yêu đương
Tôi giờ như một người tang tóc
Chả dám cùng ai dệt mộng vàng
Nàng hãy vì tôi đoán một lời:
Từ nay nàng đã hết yêu tôi
Từ nay ta sẽ xa nhau mãi
Và sẽ quên nhau đến trọn đời
Nàng hãy đi xây lại cuộc đời
Rồi đây ai nhắc đến tên tôi
Và ai có hỏi: "Là ai nhỉ ?"
Nàng lạnh lùng cho:" Chả biết ai!"
Tôi sẽ đi đây! Tôi sẽ quên!
Trọn đời làm một kẻ vô duyên
Trọn đời làm một thân cô lữ
Ở mọi đường xa ở mọi miền
Ai đi chắp lại cánh hoa rơi ?
Bắt bóng chim xa tận cuối trời
Có lẽ ngày mai đò ngược sớm
Thôi nàng ở lại để ... quên tôi .
xi trum- Tổng số bài gửi : 1205
Points : 6360
Reputation : 2
Join date : 08/06/2010
Re: Thơ Nguyễn Bính
HẾT BƯỚM VÀNG
Anh trồng cả thảy hai vườn cải
Tháng chạp hoa non nở cánh vàng
Lũ bướm láng giềng đang khát nhụy
Mách cùng gió sớm rủ rê sang
Qua giậu tầm xuân thấy bướm nhiều
Bướm vàng vàng quá, bướm yêu yêu
Em sang bắt bướm vườn anh mãi
Quên cả làng Ngang động trống chèo
Cách có một hôm em chẳng sang
Hôm nay rã đám ở làng Ngang
Hôm nay vườn cải hoa tàn hết
Em hỡi từ nay hết bướm vàng!
Năm sau vườn cải nở hoa vàng
Bướm lại sang mà em chẳng sang
Thui thủi một mình em bắt bướm
Trống chèo thưa thớt đám làng Ngang
Em đã sang ngang với một người
Anh còn trồng cải nữa hay thôi!
Đêm qua mơ thấy hai con bướm
Khép cánh tình chung ở giữa trời
Anh trồng cả thảy hai vườn cải
Tháng chạp hoa non nở cánh vàng
Lũ bướm láng giềng đang khát nhụy
Mách cùng gió sớm rủ rê sang
Qua giậu tầm xuân thấy bướm nhiều
Bướm vàng vàng quá, bướm yêu yêu
Em sang bắt bướm vườn anh mãi
Quên cả làng Ngang động trống chèo
Cách có một hôm em chẳng sang
Hôm nay rã đám ở làng Ngang
Hôm nay vườn cải hoa tàn hết
Em hỡi từ nay hết bướm vàng!
Năm sau vườn cải nở hoa vàng
Bướm lại sang mà em chẳng sang
Thui thủi một mình em bắt bướm
Trống chèo thưa thớt đám làng Ngang
Em đã sang ngang với một người
Anh còn trồng cải nữa hay thôi!
Đêm qua mơ thấy hai con bướm
Khép cánh tình chung ở giữa trời
xi trum- Tổng số bài gửi : 1205
Points : 6360
Reputation : 2
Join date : 08/06/2010
Re: Thơ Nguyễn Bính
Bi giờ có nhà thơ chẻ nào viết hay như NB hong ta?
KBB- Tổng số bài gửi : 1003
Points : 6216
Reputation : 4
Join date : 11/06/2010
Re: Thơ Nguyễn Bính
Chắc mấy người che chẻ giờ bận đi kiếm nhà biệt thự PMH ,săn xe BMW nên chưa có rảnh mần thơ Sầu ui gáng đợi henKBB đã viết:Bi giờ có nhà thơ chẻ nào viết hay như NB hong ta?
xi trum- Tổng số bài gửi : 1205
Points : 6360
Reputation : 2
Join date : 08/06/2010
Trang 1 trong tổng số 2 trang • 1, 2
Similar topics
» Chuyện Tình Của Biển
» Ru Tình - Thủy Tiên
» Phòng Nhạc của Nhật Hoàng
» Sầu ..lang thang ký
» KARAOKE CUỐI TUẦN - CHỈ RIÊNG MÌNH TA
» Ru Tình - Thủy Tiên
» Phòng Nhạc của Nhật Hoàng
» Sầu ..lang thang ký
» KARAOKE CUỐI TUẦN - CHỈ RIÊNG MÌNH TA
Trang 1 trong tổng số 2 trang
Permissions in this forum:
Bạn được quyền trả lời bài viết
|
|
Yesterday at 10:58 am by phambachieu
» Trang đường luật Phạm Bá Chiểu
Thu Mar 11, 2021 8:18 pm by phambachieu
» Music Mix
Fri Jul 03, 2020 8:40 pm by KBB
» Trần quang Lộc
Sat Jun 13, 2020 2:04 pm by KBB
» THƠ ĐỜI PHẠM BÁ CHIỂU
Mon May 18, 2020 6:14 am by phambachieu
» THƠ NGỤ NGÔN PHẠM BÁ CHIỂU
Mon May 18, 2020 6:12 am by phambachieu
» POP music
Sun Dec 16, 2018 11:26 pm by KBB
» Tình Xuân..
Wed Feb 07, 2018 8:10 pm by KBB
» SG đi miền Tây
Thu Oct 05, 2017 8:09 am by KBB